Một là thành công chọn bạn, hai là nó chọn người khác
THÀNH CÔNG!!!
Cách đây nhiều năm, tôi chả bao giờ quan tâm đến 2 từ này. Chúng không bao giờ có cơ hội lọt vào đầu tôi.
Nhưng từ khi tiếp xúc với một người anh. Một người có tất cả những thứ mà tôi không có. Tiền bạc, sự nghiệp và hơn tất cả là cuộc sống mà anh ta lựa chọn, không phụ thuộc vào bất cứ thứ gì như tôi ngày đó.
Tôi là một người cuồng thành công. Có lẽ chỉ kém những người suốt ngày nói về thành công 1 BẬC, và kém các bạn đa cấp một khoảng DÀI DÀI. Nhưng nếu theo dõi blog này đủ lâu, bạn sẽ nhìn thấy cụm từ “thành công” được nhắc đi nhắc lại vô số lần trong các bài viết.
Là phụ nữ, họ sẽ quan tâm đến nhan sắc. Là đàn ông, chúng ta quan tâm nhiều về thành công.
Tại sao?
Bởi đó là quy tắc chung của xã hội. Họ sẽ đánh giá bạn dựa trên giới tính và vế sau của câu chuyện. Tiếng nói của bạn có lớn, có vang xa đến đâu thì cũng không thể thay đổi được tất cả. Nó là một phần của cuộc chơi. Bạn là đàn ông, bạn nên học cách để chơi chứ đừng học cách để từ bỏ hay tự xa lánh mọi thứ.
Nữ người mẫu, diễn viên, ca sỹ lên mặt báo. Dư luận ít ai quan tâm đến cô nào tốt nghiệp Đại Học, cô nào thông minh. Thay vào đó, họ thậm chí còn so sánh trực tiếp nhan sắc của từng người với nhau. Hồ Ngọc Hà mặc váy này đẹp, Angelina Phương Trinh gợi cảm bên cánh mới, v.v…
Với đàn ông thì dĩ nhiên thứ được tôn vinh nhiều nhất là tiền bạc. Từng bước đi của shark Hưng, chuyển biến chứng khoán của Phạm Nhật Vượng, hay tất cả những người giàu có hay thành công khác đều được phô diễn lên hết mặt báo.
Phụ nữ bị đánh giá bởi nhan sắc, còn đàn ông bị đánh giá bởi tiền bạc. Đó là quy chuẩn chung của xã hội, và một lần nữa tôi nhắc lại “NÓ KHÔNG THỂ THAY ĐỔI.”
Vậy thành công là cái gì? Làm sao có thể gặt hái được?
Làm thế nào để gặt hái thành công?
Tôi luôn luôn tin rằng, những người thành công đều được tạo ra, chứ không phải sinh ra.
Lấy bản thân ra làm ví dụ, tôi không phải là người sinh ra với những tố chất quá tốt. Tôi đủ thông minh để hiểu những bài học trên lớp. Nhưng tôi không đủ khôn ngoan để bước vào đời một cách khéo léo. Tôi nói ngọng, nóng vội, tiêu cực..
Thứ mà tôi có chỉ là niềm tin. Dẫu rằng đôi khi nó mong manh và chỉ cần một chút va chạm để vỡ tan. Nhưng thật may mắn rằng niềm tin đó vẫn theo tôi đến tận hôm nay.
Tôi tin rằng mình có thể làm được. Nếu như anh ta làm được việc đó thì tôi cũng phải làm được, ít nhất là 80% công việc. Nếu như ở giảng đường tôi thường đứng bét bảng thì ở cuộc sống thực, tôi muốn mình phải là người đứng top 20%.
Tôi muốn có một cuộc sống tốt hơn, tốt hơn, rồi tốt hơn nữa. Do đó tôi dành hàng giờ mỗi ngày để học những thứ mới, lắng nghe chia sẻ từ người khác, và cố gắng vận dụng tất cả vào cuộc sống của mình.
Bởi nếu không thành công thì điều gì có thể giúp tôi đây?
Tôi lười biếng. Có thể ngủ nướng đến 10 giờ và chơi bời đến nửa đêm trong thời gian dài. Nhưng khi mục đích trong đầu hiện rõ, tôi sẵn sàng dậy từ 5 giờ sáng và lên giường vào lúc nửa đêm chỉ để làm việc.
Tất cả điều này để làm gì?
Để kiếm tiền ư?
Hay để tồn tại?
KHÔNG, tôi không nghĩ như vậy. Bởi tôi biết đó là niềm tin sai lầm. Tất cả những gì tôi nghĩ chỉ là việc làm sao để có một cuộc sống tốt hơn. Và làm thế nào để đạt được mục đích mình đề ra.
Và tôi nhận thấy, mấu chốt của tất cả chỉ là những câu hỏi TẠI SAO do mình đặt ra.
Tại sao bạn đến thế giới này?
Bạn đến thế giới này không phải chỉ để tồn tại và ra đi mờ nhạt. Nhiệm vụ của bạn không phải là sống một cuộc sống tầm thường. Hãy nghĩ xa hơn thế. Dù bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều có cơ hội để bạn vươn lên, và vươn cao nữa.
Nếu bạn tin rằng mình không muốn sống cuộc sống tầm thường. Vậy thì hãy bắt đầu đặt ra những câu hỏi TẠI SAO?
TẠI SAO tôi lại muốn có nhiều tiền?
TẠI SAO tôi lại muốn có nhiều bạn gái đẹp?
TẠI SAO tôi không kết bạn với những người giỏi hơn mình?
TẠI SAO tôi chưa thể thành công ký được hợp đồng?
TẠI SAO mọi thứ đối với tôi lại thế này, thế kia?
Có rất nhiều câu trả lời ứng với từng cá nhân mỗi người. Và bạn phải đặt ra rất nhiều câu hỏi khác và thành thật trả lời với chính bản thân mình.
Còn với tôi, tất cả chỉ đơn giản là TỰ DO mà thôi.
Tôi ghét việc ai đó sai khiến mình.
Bạn có biết lý do mà tôi không nói nhiều về alpha male không?
Vì nó không có môi trường để tồn tại ở VN. Bởi đa phần chúng ta đều đi làm, kiếm tiền. Ít ai tự mở công ty hay làm chủ doanh nghiệp của mình.
Và khi bạn đến công ty, bạn sẽ phải nghe những chỉ thị từ sếp, thậm chí là quản lý. Và mỗi khi bạn đồng ý làm việc mà cấp trên sai khiến, trong tình huống đó bạn beta, chỉ đơn giản vậy thôi. Và khi ở trong môi trường đó thời gian dài, bạn sẽ khó lòng trở thành alpha male thực thụ được.
Phần mình, có lẽ cũng bởi khi còn trẻ tôi phải phụ thuộc vào quá nhiều người, nên khi trưởng thành tôi cho rằng tự do là thứ thiêng liêng nhất mà mình luôn muốn có.
Tôi sẽ du lịch khi mình muốn.
Tôi sẽ ra ngoài gặp gỡ phụ nữ khi mình muốn, không quan tâm đó là giờ hành chính, ngày nghỉ hay gì cả.
Tôi đột nhiên mua vé tàu đi Côn Đảo ngắm bình minh mà không phải suy nghĩ. Là bởi tôi tự do và không bị chi phối bởi thứ gì cả.
Nếu muốn thành công, hãy hỏi tiếp một câu hỏi
Hãy tự hỏi bản thân: Bạn khát khao thành công đến mức nào rồi?
Đủ khát khao để điên cuồng làm việc trong một thời gian dài không?
Đủ khao khát để ngủ 5 tiếng một ngày và theo đuổi mục đích của mình không?
Đủ khao khát để gạt bỏ tất cả và theo đuổi mục đích của mình không?
Thành công… Thành công… Thành công
Bạn khát khao thành công đến mức nào rồi?